Năm anh hai mươi tuổi
Em bốn mươi tuổi...đầu
Một đứa con nít ranh
Một người phụ nữ trong tranh
Anh lặng lẽ dõi theo
Em vô tâm hờ hững
Một chuyện tình mong manh
Hơi mười mùa lá xanh
Mỗi năm anh vẫn thế
Níu giữ cuộc tình xanh
Rồi một hôm anh gọi
Em vô tình nhấc máy
Lặng lẽ một vài giây
Nước mắt trào không hay
Và kể từ dạo ấy
Lại thêm một người say...
HT (26/4/2012)
For my friend