Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Hà Nội Yêu và Ghét

Hà Nội lập đông đã có nhiều sự thay đổi...

“Chỉ còn 10’ nữa là máy bay sẽ đáp xuống sân bay Nội Bài, nhiệt độ hiện tại là 16 độ. Xin vui lòng thắt dây an toàn cho đến khi máy bay dừng hẳn…” tiếng cơ trưởng vang lên khi tôi bắt đầu đọc đến những trang cuối cùng của quyển "Huyền Thoại Mùa Thu" một truyện nổi tiếng đã được dựng thành phim mà trong đó có một diễn viên mà tôi yêu thích - Brat Pitt. Gấp sách lại ngay ngắn, tôi vội kéo lại dây an toàn, mắt ngắm nhìn những ánh sáng leo lắt ở bên dưới thông qua cửa sổ máy bay đã bị che mờ vì sương ướt.

Mắt nhắm nghiền trong lúc máy bay có vẻ như đang đâm sầm xuống và hồi hộp chờ đợi tiếng lạch cạch khi bánh xe tiếp xúc với mặt đất. Máy bay hơi rung lắc một chút giống như chiếc xe bus đang chạy vướng phải ổ gà nảy lên và trồi xuống. Hậu quả của việc canh me mua vé giá rẻ là phải đi lúc khuya lơ khuya lắc và giờ khởi hành bị thay đổi mà không biết chửi vào mặt ai. 

Một lúc sau khi dừng hẳn, mọi người hùng hục đứng dậy chuẩn bị hàng lý và khoát lên mình những chiếc áo ấm và khăn choàng cổ. Nhưng trái ngược với cái nóng của Sài Gòn, sự lạnh lẽo của Hà Nội vào những ngày cuối năm chỉ làm cho tôi thêm cảm giác thú vị và thích thú.

Bước chân ra khỏi phi trường vào lúc 23h. Bình thường khi đến Nội Bài vào buổi sáng hoặc chiều nên tôi có thể dễ dàng đón xe bus của Jetstar vào trong nội thành với giá 25k rồi sau đó bắt taxi tiếp về khách sạn. Nhưng hiện tại dường như xe bus không còn nữa nên đành đánh liều đi trả giá taxi. Vụ trả giá này là do một anh bạn mách bảo kinh nghiệm trước khi đi. Nếu đi taxi bình thường thì sẽ tốn gần 400k/lượt cho xe 4 chỗ ngồi. Nếu đi nhiều người thì có lợi nhưng mà ít quá thì thôi rồi lượm ơi.

Ở đây có hai khu vực, khu đầu tiên nằm ngay cửa ra vào sân bay. Những khách hàng được gọi là VIP có xe đưa rước hoặc không tiếc tiền đi taxi thì cứ đàng hoàng bước ra chọn ngay chiếc xe gần nhất và leo lên. Còn đối với những người bụi bặm như bọn mình thì tiến ra về phía một chút đón xe của Jetstar (25k) về phố Trần Quang Khải hoặc Mini bus (40k - hơi chật) về phố Quang Trung rồi sau đó đi bộ hoặc đón Taxi đi tiếp thì sẽ tiết kiệm chi phí hơn nhiều. Liều mạng hơn nữa là đi ra phía xa trả giá tiếp. Thật ra tôi đã không đánh giá một cách khách quan tất cả các giải pháp và có phần thiên về vụ trả giá xe taxi. 

Tôi sẽ cho các bạn biết tại sao không nên chọn dịch vụ của những xe taxi dù không nhãn mác, mặc dù xe đậu chiễm chuệ trong bãi chính ngay cửa ra vào sân bay. Lý do đầu tiên là cảm giác không an toàn khi ngồi trên xe vì không biết tài xế sẽ đưa mình đến địa điểm mong muốn hay là chở ra đồng trống làm chuyện gì đó không biết được. Thứ hai là ban đầu bạn sẽ thấy giá hơi rẻ hơn so với taxi chính hãng nhưng thật ra bác tài có nhiều chiêu trong quá trình đi để moi được tiền bằng được từ các bạn, đặc biệt là du khách từ miền Nam và khách nước ngoài. Ví dụ như trong trường hợp đầu tiên khi trả giá là mỗi người 100k, nhưng trong quá trình đi thì bác ấy sẽ hỏi cụ thể địa điểm đến và sau đó sổ một tràng than vãn thời buổi kinh tế thị trường, đường xa, giá xăng tăng và tùm lum lý do lý trấu từ nhẹ đến nặng để cuối cùng "anh cho em xin thêm 50 nghìn". Tôi chắc chắn là dù rắn rỏi đến đâu thì khi đến một nơi không thuộc địa bàn của mình thì việc mất tiền oan là chuyện không thể tránh khỏi.

Cuối cùng tôi cũng đã đến được khách sạn vào lúc gần 12h đêm. Quả thật người nhiều người nói rằng thích cuộc sống về đêm ở Sài Gòn hơn thì tôi vẫn không tin cho đến khi chứng kiến được cảnh đường phố heo hút vắng tanh ở đây. Hoặc có thể là tôi không ở đúng chỗ để có thể cảm nhận được hết Hà Nội sau nữa đêm. Mặc kệ, cất balo làm một giấc rồi sáng mai tính tiếp.

Đây là lần thứ tư tôi bước chân ra mảnh đất này. Lần đầu tiên mình đi theo đoàn, cùng với khoa chính trị của trường Đại Học Sư Phạm TPHCM. Đó là một kỉ niệm khó phai của mình với người bạn gái đầu tiên, những khờ dại của tình cảm đầu đời, ngây thơ vụng dại thoáng chốc đã xa. Mà nói chung là được lo từ A-Z nên không cần phải suy nghĩ nhiều gì cả. Nhờ chuyến đi này, tôi được đi qua Đền Hùng Phú Thọ, Hạ Long Quảng Ninh và bãi biển Sầm Sơn Thanh Hóa. Đặc biệt là buổi tối trên bãi biển Sầm Sơn rất vắng vẻ và lãng mạn. Tôi vẫn còn nhớ như in ngày hôm ấy, mặt trăng rất to tròn và cảnh những con tàu câu mực ngoài xa được bao phủ bởi thứ ánh trăng mờ ảo, hệt như trong một bức tranh thủy mặc được mẹ thiên nhiên sáng tạo một cách kỳ vĩ...

Lần thứ hai và thứ ba một mình bước chân ra Hà Nội vì muốn tìm việc làm ở một nơi xa, và cuối cùng dẫn đến cuộc phiêu lưu kỳ lạ cùng những người bạn mới quen mà sau này đã trở nên thân thiết dù tôi và các bạn ấy cách xa đến hàng nghìn cây số. Mà mãi đến gần nữa năm sau khi về Việt Nam, tôi mới có dịp gặp lại. Cảm giác bồi hồi rất khó tả, giống như lúc mà chúng tôi còn sống và làm việc cùng nhau bên xứ người.

Quả thật, tôi là một người rất may mắn vì có khá nhiều bạn ở Hà Nội. Ít nhất là một người cháu ruột học thạc sĩ giáo dục, một em học chung cấp ba ra đây học trường quân đội, một chị đã từng làm việc ở Sài Gòn mà tôi quen trong một hoàn cảnh kỳ lạ, và một em dễ thương học an ninh mạng máy tính quen qua các diễn đàn. Thời điểm đó tôi có nhiều ấn tượng đẹp với người dân xứ Hà Thành và được các bạn tình nguyện dẫn đi tham quan thăm thú.

Nhưng lần này tôi muốn có một sự trải nghiệm khác nên đã ra đi trong im lặng, không ồn ào cũng không thông báo cho đồng bọn. Chính vì thế nên mới có nhiều chuyện để viết và cảm nhận.

Cảm giác của ngày đầu tiên chính là của đa số những người lần đầu tới Hà Nội. Một chút sợ hãi khi ngồi trên xe taxi về nội thành - không biết mình có bị bắt đem bán không nhỉ? Hay là tụi nó chở mình ra chỗ nào đó thanh toán xong cướp hết tài sản? và vô vàn lý do khác mà tôi có thể tưởng tượng ra từ phim kinh dị lẫn trinh thám hồi hộp. Nói chung là cảm giác rất "thú vị" kể từ lúc lên xe lẫn xuống xe vào khách sạn.

P/s: nếu đi xe taxi dù thì hành lý phải luôn bên cạnh và không nên bỏ vào cốp xe.

Đa số người dân ở đây đều không thích chỉ đường hoặc có lẽ như là không rành đường lắm thì phải. Tôi đã cố gắng hỏi một cách nhẹ nhàng và lịch sự nhất có thể nhưng các bác có vẻ rất khó chịu và chỉ tùm lum tà la mặc dù khoảng cách nơi mà tôi cần đến không xa lắm. Điểm trừ cho cảm giác không thoải mái và được đối xử một cách không thân thiện. Cuối cùng phương thức định vị chính khi sử dụng để di chuyển ở Hà Nội là GPS, Google Maps và bảng tên đường.

Đồ ăn Hà Nội đối với tôi cũng khá ngon. Ở đây có ít nhất hai văn hóa ăn uống. Một là của những bạn thích ăn trong nhà, có bàn ghế đàng hoàng, hai là của những bạn thích ngồi vỉa hè lề đường. Muốn biết vỉa hè lề đường là như thế nào thì cứ đi dạo vòng vòng phố cổ hoặc ra trà chanh chém gió ở nhà thờ chính toàn trên đường Nhà Chung thì sẽ thấy. Đặc biệt là vào ban đêm. Khách hàng ngồi sát rạt bên nhau nhìn rất ấm cúm mặc dù hơi chen chút.












Hà Nội dạo này cũng bớt chặt chém đi thì phải. Ăn bốn năm hàng mới bị chặt chém một lần. Mà những chỗ chặt chém cũng rất dễ nhận biết, thường thì rất ít khách đến ăn thì phải. Rút kinh nghiệm, thấy chỗ nào đông đông thì mới dám xáp vào.

Nói thêm về phương tiện di chuyển. Do các bác không sử dụng luật chính chủ nữa nên việc thuê mướn xe máy cũng trở nên thoải mái. Tuy nhiên, việc thuê xe máy ở khách sạn đắt gấp đôi so với các dịnh vụ ở ngoài. Thủ tục thuê xe máy cũng rất đơn giản, chỉ cần một cuộc gọi thì xe sẽ được mang đến trong vòng 15'. Tất cả những gì tôi cần làm là giao cà vẹt xe làm tin và trả tiền trước một ngày sau đó vác xe đi đổ xăng và hú hí từ sáng tới chiều.

Do thời gian không nhiều, nên lần này ra tôi chỉ đi dạo một vài nơi như là làng gốm Bát Tràng, Văn Miếu và đi dạo bát phố là chính. Nhưng mà công nhận đi Bát Tràng là vui nhất vì được phóng xe máy lạng lách vòng vèo, được ngắm nhìn cầu Long Biên, được nhìn phong cảnh mờ mờ ảo ảo, tất cả được bao phủ bởi một lớp sương trắng (không biết là bụi hay là sương) do thời tiết hôm ấy không được tốt.




Ở Bát Tràng khá vui vì có thể động chân động tay nặn đất sét và tạo cho mình một tác phẩm tàm tạm - mặc dầu không được đẹp cho lắm. Vì thời gian làm khô đất hơi lâu nên sau khi hoàn thành sản phẩm thì tôi đành đi dạo ra chợ gốm xem ít đồ để tiết kiệm thời gian và cũng không cần phải mất phí gửi xe. Chợ gốm có bán rất nhiều đồ đẹp với giá rẻ và còn rẻ hơn nữa nếu như các bạn thích trả giá. Nếu đói bụng thì có thể ra hàng quán làm vài cái bánh tẻ và uống ly trà nóng trong khi đợi sản phẩm của mình.

Bé con chơi đùa

 Cô gái bên tác phẩm tặng người yêu

Bên trong chợ gốm

Ngày thứ hai, thời tiết hôm nay ấm áp hơn ngày hôm qua. Trời nắng đẹp và dịu thích hợp cho công tác chụp ảnh và bát phố. Con đường đi dạo hai bên Hồ Gươm khá đẹp và mát mẻ. Tháp rùa được che phủ bởi một lớp sương mờ còn e ấp sau những tán lá tạo cho tôi một cảm giác lung linh huyền ảo.

 Tháp Rùa ban mai

Phố Đinh Lễ với hàng tá sách khuyến mãi có vẻ phù hợp với những người đam mê lấy sách gối đầu như tôi. Phố Tràng Tiền nổi tiếng với Kem Ốc Quế, bước đi nhẹ nhàng, vừa đi vừa ăn kem vừa nhìn ngắm cảnh vật xung quanh tạo một cảm giác thanh thản...

Góc đường Hà Nội

Mục đích chính của chuyến đi này ngoài đi bát phố ra thì chính là để gặp lại những người bạn cũ trước lúc đi xa. Quả thật chúng ta đã trải qua nhiều kỉ niệm buồn vui khi sống và làm việc cùng nhau bên xứ người. Mặc dầu mọi người đã gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống lẫn công việc và có những lúc xào xáo nội bộ. Nhưng khi ai đó gặp rắc rối thì mọi người vẫn đưa tay giúp đỡ.

Có một điều mà tôi muốn nói rằng "Tớ rất yêu quí các cậu. Những người, đã dám từ bỏ nệm nhung áo lụa để ra đi tìm cho mình một con đường riêng, đến và làm việc trong một môi trường khắc nghiệt như thế, thì đã chứng tỏ ý chí và khả năng chịu đựng của các cậu đã hơn rất nhiều người. Mặc dù hiện tại vẫn chưa là gì, nhưng trong tương lai nhất định các cậu sẽ làm nên những việc hơn người! Tớ rất vui vì được làm  bạn với các cậu. Tuy rằng không thể gặp được hết tất cả mọi người, nhưng những ai đã không ngại đường xa đến gặp và trò chuyện với tớ thì tớ sẽ quý trọng người ấy."

Ngày hôm ấy, sau khi gặp người bạn cuối cùng. Tôi cũng bắt đầu chuẩn bị hành lý trở về lại Sài Gòn. Để lại sau lưng nhiều cảm xúc. Có thể các bạn sẽ thấy khó chịu khi lần đầu tiên bước chân đến Hà Nội, nhưng một khi đã quen với cuộc sống ở đây thì Hà Nội sẽ trở nên đáng yêu lạ thường.

Tiếng cơ trưởng lại vang lên "Máy bay sẽ bắt đầu hạ cánh trong ít phút nữa, xin quí khách hãy thắt dây an toàn...", cũng vừa lúc tôi hoàng thành quyển "Huyền Thoại Mùa Thu". Đóng sách lại và tắt đèn, tôi nhắm lại và hồi tưởng lại những việc đã qua, những kỉ niệm chợt đến và hiện ra trước mắt hệt như một cuốn phim quay chậm...

Hàn Thủy 15/12/2012


Khuyến mãi:

Thuê xe máy: http://chothuexemay.blogspot.com
Đón taxi ra sân bay: Airport Taxi
Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

No Name #3

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Giang Sơn Của Bé và Những Con Ma Sói

Bén duyên ngầm với BCB (Bạn Của Bé) từ lúc đi khám bệnh từ thiện cùng với CYT (Tổ Chức Y Tế Tình Nguyện) ở bên Campuchia vài năm trước. Cũng thật sự chưa có ấn tượng nhiều với BCB ngoài chị Liên – người đã “hù dọa” mọi người khi đi trên tàu đi ra đảo ngắm san hô vì không có đủ phao cứu hộ và cũng là người đã tạo cơ hội để mình cùng các bạn đi thăm chùa Vàng chùa Bạc. Và chuyện mờ nhạt từ khi đó…
Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Kinh Nghiệm Du Lịch Bụi Nam Cát Tiên

Cũng đã một khoảng thời gian khá lâu, từ khi còn học năm hai đại học, tôi vẫn chưa có cơ hội quay lại khu vực rừng quốc gia Nam Cát Tiên. Vẫn còn nhớ hàng bằng lăng tím ngắt hai bên đường mỗi sớm khi thức dậy. Và hôm nay tôi lại quyết định làm một chuyến trở lại nơi đây để đi du lịch và tham quan thật sự. Chả bù với lúc đi nghiên cứu “Nấm kí sinh côn trùng” – chỉ có đi lấy mẫu, thực nghiệm và cũng chẳng nhớ gì nhiều vì lúc đó vẫn chưa có hứng đi du lịch.
Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Kinh Nghiệm Du Lịch Bụi Củ Chi (1 Day)

Đôi khi bản thân bận rộn với công việc và cuộc sống, tôi chẳng biết làm gì và đi đâu để cho khuây khỏa. Có đôi lúc phải nai lưng làm việc cật lực, thậm chí trong tuần chỉ có mỗi một ngày được nghỉ ngơi duy nhất mà phải ở lại trong nội thành chật chội. Phải chi được đi đâu đó cùng bạn bè để đôi không khí mà thời gian lại phù hợp thì hay biết mấy…
Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Noname #2

Đà Lạt - Thành Phố Sương


“Langbiang ngày nắng đầy
Bàn tay dưới tán cây
Xiết chặt theo từng bước
Ngại ngùng không ngoảnh lại...

HT 8/2012”

Những nơi đã đi qua, tôi đều có thể ghi lại những khoảng khắc và trải nghiệm ở nơi đó. Tuy nhiên, chỉ có hai nơi duy nhất – Đà Lạt và Sài Gòn - mà khi đặt tay xuống bàn phím thì tôi chẳng biết viết gì cả. Đó chính là lý do tại sao các bạn thấy tôi bắt đầu viết về thành phố Sương (Đà Lạt) bằng những dòng lảm nhảm như thế này…
Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Du Lịch Bụi Hà Tiên - Phú Quốc - Rạch Giá

Một tiếng đồng hồ bằng máy bay và hơn bảy tiếng ngồi xe bus thì cái nào thích hơn nhỉ? Chắc hẳn là đa số các bạn đều chọn việc nhẹ nhàng và tiết kiệm thời gian. Như thế thì cũng chẳng có gì sai cả, nhưng đối với mình tại thời điểm đó thì việc ngồi xe bus ngắm cảnh và lân la ở các trạm ghé cũng là một thú vui tao nhã. Tuy nhiên, mình chỉ chọn giải pháp quằn quại thứ hai khi có nhiều thời gian và muốn trải nghiệm nhiều điều mới. Vì mỗi chuyến đi là một bài học đáng giá dù bạn có gặp may mắn hay xui xẻo đi chăng nữa.
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Kể chuyện Phan Thiết (2/9/2012)



Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Nghe kể chuyện đi Huế (8/2012)


Ảnh chôm từ www.vietnamdeluxetravel.com

Một chuyến đi cùng TiniWorld (Tân Phú - Đông Nai)

Sau 3 ngày tự kỉ ở Đà Lạt (10pm về đến nhà), sáng hôm sau tôi lại tiếp tục hành trình của mình cùng với TiniWorld đến với trẻ thơ của vùng đất xa xôi gần Nam Cát Tiên (Tân Phú - Đồng Nai). Nghe các bạn kể là 4 năm trước đây nếu muốn nghe điện thoại thì cần phải leo lên cây mít thì mới bắt được sóng. Nhưng có vẻ đây chỉ là chuyện ngày xưa nhỉ? 

No Name #1



Kể chuyện ở Cần Thơ (8/2012)


Tim vỡ


Cổ Tích Chuyện Tình


Du lịch đảo Batam (Indonesia)


Hôm nay nổi hứng, đóng thêm trong bộ sưu tập của mình một con dấu từ đất nước vạn đảo (Indonesia). Hành trình cũng rất ngắn – 1 ngày – nhưng vẫn đi được nhiều nơi và trải nghiệm được nhiều điều thú vị. Mình sẽ chia sẽ với các bạn kinh nghiệm ngao du của mình một cách đơn giản nhất, để sau này các bạn có ý định đi du lịch thì ở Batam có cái để tham khảo.

Tổng thiệt hại: 100S$/người (1S$=7000Rup=17.000VND)

Nơi xuất phát: HarbourtFront Center (Singapore). Các bạn đến HarbourFront MRT rồi sau đó sẽ thấy bảng chỉ dẫn đến cảng.

Nơi mua vé: Sindo Ferry (Penguin) #03-43. Ngoài ra còn có nhiều hãng khác cho bạn lựa chọn. Vé khứ hồi tất cả gần 50S$. Đối với vé khứ hồi thì các bạn có thể linh động chọn giờ quay lại Singapore, nhưng phải thực hiện thủ tục trước 1 tiếng.

du lịch bụi batam

Thời gian: thời gian khởi hành cộng thêm kiểm tra hành lý và passport mất khoảng 1h. Nhưng vì do múi giờ của Singapore và Indonesia bị lệch 1h nên các khởi hành lúc 08:00 (Singapore) thì sẽ đến Batam cũng vào lúc 08:00 (Indonesia). Nếu các bạn định đi nhiều ngày thì có thể tham khảo chỗ ở qua Airbnb nhé. (Bonus: hướng dẫn cách đặt phòng trên Airbnb)

Đổi tiền: Các bạn có thể đổi tiền ở Singapore rồi mang sang Batam nhưng theo kinh nghiệm của mình thì các bạn nên đổi tiền ở Megamall – đối diện Batam Terminal thì sẽ được giá tốt hơn.

Phương tiện đi lại: có thể lựa chọn phương tiện đi lại là bus hoặc taxi. Bus thì mình chưa thử nhưng hôm nay mình đã có một số trải nghiệm với Taxi ở đây. Các bạn nên chú ý là Taxi ở Batam không có đồng hồ đo nên các bác tài thường hay suy ngẫm…ước lượng. Có hai loại: Taxi chính thức và Taxi dù, nhưng cũng không có gì khác biệt mấy. Tốt nhất là nên thương lượng giá đi trước khi lên xe. Sau một vài kinh nghiệm xương máu thì giá cả thông thường như sau:

+ Batam Center đến Nagoya Hill: 40.000-50.000Rup/1 chiều. Mà lúc tối về có anh còn đề nghị 25.000Rup đến Nagoya Hill.
+ Nagoya Hill đến Barelang Bridge, Vietnam Village và quay về Batam Center: 300.000Rup. Cũng may gặp được bác tài xế dễ thương. Mặc dù không biết nói tiếng Indo nhưng hễ đến chỗ nào đẹp đẹp là bác ấy cho xuống chụp hình chán chê.

Tốt nhất là nên đi một nhóm 4 người, thuê xe nguyên một ngày chỉ tốn có 400.000Rup. Các bạn có thể tự do muốn đi đâu thì đi.



Địa điểm tham quan:

+ Megamall: đây là một trung tâm thương mại đối diện Batam Terminal. Các bạn có thể mua đồ, ăn uống, hoặc đổi tiền ở đây. Vật giá ở đây so với Singapore thì rẻ hơn rất nhiều, mình làm một combo (KFC) chỉ mất hết có 63.000Rup/2 người. Ngoài ra, do văn hóa ăn bằng tay nên ăn KFC cũng không tránh khỏi...^^

+ Harris Hotel: nhìn cũng rất ấn tượng với quang cảnh đẹp hướng ra biển. Thuê phòng ở qua đêm là hết ý.

+ Nagoya Hill: cũng là một trung tâm mua sắm. Chủ yếu là ăn uống các món ăn truyền thống của Indo và dịch vụ spa. Mình mua 1 cái áo "I love Batam" ở đây mất hết 20.000Rup. Cũng khá rẻ.

+ Barelang Bridge: là một chuỗi 6 cây cầu kết nối các đảo Batam, Rempang và Galang lại với nhau. Nói chung là cảnh đẹp, đáng để chụp hình.

Ngoài ra, còn một khám phá rất thú vị khác là dưới chân cầu là một bãi biển nhỏ, thô sơ, rất đẹp và rất trong. Mặc dù con đường đi xuống hơi gập ghềnh, nhưng cũng đáng. Chỉ tiếc là không có đồ để bơi.

+ Vietnam Village: đường đến Vietnam Village cũng khá là xa. Từ Barelang Bridge đi tiếp khoảng 30’ thì mới đến nơi. Lúc đầu mình cứ nghĩ đây là một khu dân cư đông đúc đầy người Việt sinh sống nhưng thật ra ở đây giống như một khu di tích bảo tàng. Chỉ là một vết tích xưa của người Việt khi sống lưu vong ở Batam. Hiện giờ mình cũng chẳng rõ là họ đang ở đâu. Thế là không có dịp để hỏi thăm chuyện trò. Tiền vé mất 10.000Rup/người. Mình khuyên các bạn nên chọn cách đi bộ vì trong đây phong cảnh còn hoang sơ và rất đẹp. Đôi khi có một vài chú khỉ dễ thương đang chơi đùa với nhau cạnh những tán cây. Nhưng mà không nên có chúng ăn.



Ăn uống: đến với vương quốc vạn đảo mà không ăn chút hải sản nào thì còn gì là thú vị. Nhờ bác tài xế hướng dẫn, tụi mình đến một quán hải sản rất đẹp và lãng mạn, nằm ngay cạnh bờ biển. Cũng may là trong quán có người biết nói tiếng Hoa nên tụi mình cũng đỡ vất vả. Một suất ăn cho 4-5 người no nê khoảng 200.000Rup – khá rẻ.

Chuyện vui: Lúc về tới Batam Terminal khoảng 6h20, nhưng tàu của mình khởi hành lúc 8h40 nên quyết định vào Megamall Cine xem Hunger Hunter. Phải công nhận là vé ở đây cũng khá rẻ - 20.000Rup/người – và rạp chiếu phim chẳng thua kém gì ở Singapore cả. Nói thêm là phim Hunger Hunter rất hay và gay gấn (sẵn quảng cáo cho phim luôn), đang xem đến gần khúc cuối đầy gay cấn thì phát hiện tàu sắp đến, thế là phải cắn răng cắn lợi bỏ phim giữa chừng chạy ra tàu. Thật là tiếc quá đi… Khi về nhất định phải xem lại mới được!!!!!!!

Ngoài ra nhà vệ sinh hầu như không có giấy. Chị em nào đi vệ sinh thì chú ý nhé :))

Chúc các bạn một ngày vui vẻ!

Mộng ước cuối...


Khúc giao mùa...


Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Bình Yên...


Trả lại em...

Nhật ký Singapore


Mình không đề cập đến việc mua vé máy bay từ HN hoặc HCM đến Singapore vì các bạn chỉ cần biết rằng thời gian càng lâu thì giá càng rẻ và không quá 200$/vé. Trước khi đến Singapore thì có một số thứ mà các bạn cần phải chuẩn bị như:

Nhật ký tình yêu Hà Nội - 10.2011

Vào một ngày nắng đẹp như bao ngày khác, có những việc bạn không nghĩ rằng nó có thể xảy ra nhưng lại trở thành sự thật. Đôi khi chúng ta có những dự định và ý tưởng vì một vấn đề "lạ" nào đó, muốn thực hiện nhưng lại sợ hãi ngay những bước đầu tiên! Có quá nhiều ngăn cản, những tiếng nói the thé cứ thầm thì bên tai và nói rằng "hãy dừng lại đi, quá nguy hiểm, mày đang mơ à?...". Và còn ghê gớm hơn, khi nó còn được hỗ trợ thông qua tiếng nói cũng những người bạn hoặc bạn cho là bạn, củng cố thêm niềm tin tiêu cực về bản thân. Và mình chỉ có một mong ước là, những ai không muốn giúp tôi hoàn thiện bản thân và trải nghiệm cuộc sống tươi đẹp này hãy giữ im lặng trước khi bạn cất tiếng nói KHÔNG trước tôi hoặc một ai đó :)

Tình Quê...

Đã nhiều lần mình về quê, nhưng không hiểu sao lần về quê này lại khác biệt hẳn. Có thể là mình đã không chú ý hoặc mình đã quên và không muốn nhớ. Nhớ những cánh đồng quê bát ngát, những con người thân thuộc xung quanh. Mỗi lần về nhà Nội, mình vẫn nhớ chưa vào cổng là đã có chú "cún" ra đón mình từ xa. Không hiểu sao mà chúng có thể biết được mà chạy ra đón. Đối với người lạ thì chúng đã sủa ầm ĩ trước khi người ta đến rồi.

Tạm biệt em...

Hãy cho tôi bàn tay,
Dẫn lối về ánh sáng…
Cuộc đời là mù quáng,
Nên có lắm gian nan.
Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

GoodWood Florist Singapore

Have fun!

From Travel Coffee Shop Forum

Kayaking in Singapore

Have fun!

From Travel Coffee Shop  Forum
Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

About Dalat eayriders (Vietnam)

Here is my experience and knowledge about Dalat easy-riders. Hope it can help those who are going to Dalat for traveling.

As I looking around, I found that many people are interested in taking an easy-riders tour when they go to Dalat for traveling. When searching on internet, I saw that many of you got the fake easy-riders, some weren't satisfied with the rider's service. Below is some experiences I had during the time I WORK as a rider.
Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

3 Days Trip From Singapore to Malaysia

After asking for my public holiday, I decided to plan a trip to go to Malaysia. It was a wonderful trip because I promised to my friend two years ago that I would visit her place when she came to Vietnam for travelling. My friend and I together went to Rawang, Kuala Lumpur and Melaka last week. I will show you how I spent in Malaysia in details.

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

Interesting Places In Singapore


Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Arena vs Powerhouse Club (Singapore)

This is the second times I get to disco places in Singapore. Luckily, they are all famous ones: Arena (Clarke Quay) and Powerhouse (Sentosa gateway). I’m not a play boy but a little bit dancing won’t hurt anybody. I prefer to being there on Wednesday because it’s special day – Lady night.

One Day Package Tour In Batam (Indonesia)

This is one day trip from Singapore to Batam Island (Indonesia). Although I didn’t have much time to visit all the wonderful places in this island, there are still some interesting things that I have experienced. If you have an eager want to visit Batam Island, I’ll share for you all the information in short.
Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

The Arts House (Singapore)

Living in Singapore nearly 4 months, but this is the first time I visited The Arts House. It is currently a multidisciplinary arts venue which plays host to art exhibitions and concerts. The quiet and large space make me feel there seems to be nothing here to see. However, there is one special thing will make you interesting in this place!
Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

Spend one wonderful day in Singapore and get your passport stamped in Malaysia

This is one of my wonderful trips that I want to accomplish in my life.  I have visited two main places: Johor Bahru (Malaysia) and Woodlands WaterFront (Singapore). Total cost for my trip is about 30S$ (10S$ for transportation and 20S$ for the food). At the time I wrote this post, I’m still living in Singapore.
 
;